Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2018

Cảm nhận tác phẩm "Những Lá Thư Không Gửi" - Susie Morgenstern

Chào các bạn! Mình là Diệp Ngân Lạc. Hôm nay, mình lại tiếp tục giới thiệu cho các bạn một câu chuyện nho nhỏ nữa. Cốt chuyện mang lại cho chúng ta không khí của tuổi thơ ngây ngô và nhiều tiếng cười, từ những thứ nhỏ bé mà tinh tế được tiếp thu dần dần của những đứa trẻ. Yêu sớm??? Được cả thế giới công nhận??? Chuyện là thế này, cậu học trò nhỏ Ernest đẹp trai, học giỏi, chỉ 10 tuổi đầu ghi dấu ấn cho toàn thể các bé gái trong trường. Và thường thì cái gì tốt quá cũng có mặt hại. Đó là một cuộc sống không hề có gì bất ngờ. Đường từ trường về nhà và ngược lại, không sai 1 ly, thói quen không sai 1 chút. Điều sai sai mà chúng ta nhận ra đó là với 1 cậu bé 10 tuổi không bạn bè, không cha mẹ, không ra ngoài chơi, chỉ ru rú trong nhà với 1 người thân duy nhất là bà nội và bà giúp việc hơi khó tính. Trong ngôi nhà đó tràn ngập bí mật. Những tưởng rằng cuộc sống sẽ tiếp tục trôi dạt không tình yêu thương thêm chục năm nữa, nhưng phép màu đã xuất hiện. Cô bé Victoire đáng yêu cùng g

Cảm nhận tác phẩm "Đức Phật và Nàng" - Chương Xuân Di

Cuốn tiểu thuyết với 100 chương chẵn đã tạo ra một dòng suy nghĩ mới trong nhận thức của tôi. Sự giới hạn về một tình yêu diệu kỳ nào đó đã bước sang một cấp độ mới. Như là về tình yêu của một tu sĩ và một người trần. Có chăng thế giới thiên biến vạn hóa này cho ta một lời giải thích? Bởi vì có quá nhiều sự ly kỳ, bí ẩn cứ mãi không thôi dừng. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ hóa ra tình yêu không giới hạn vượt xa những định kiến, suy nghĩ tầm thường. Có thể chấp nhận một mối tình cách nhiều tuổi? Được chứ! Miễn là yêu nhau. Có thể chấp nhận một mối tình thứ bậc, sư đồ? Được! Sao lại không? Vậy có thể chấp nhận một mối tình không máu mủ nhưng lại như người thân? Sao không? Họ có phải ruột thịt! Còn tình yêu đồng giới? Tôi không phản đối, vẫn có quốc gia chấp nhận mà. Ấy chứ mà thật khó để chấp nhận một chuyện tình giữa người tu sĩ và người thường. Vì sao? Vì một người đã tu hành, không chăm lo phận sự của người tu mà còn dính bụi trần. Nếu có, người ấy có thể hoàn tục mà, sao l

Cảm nhận tập 5 "Cô Gái Văn Chương Và Người Hành Hương Than Khóc"

Cuối cùng nhân vật huyền bí MIU thân yêu của Inoue cũng xuất hiện. Cô gái này là tuổi thơ xinh đẹp của Inoue, là người cậu từng thích, là người mà cậu lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi vì cái câu "Inoue nhất định không hiểu được đâu..." truyền kiếp từ tập 1 đến giờ, cũng chính là kẻ khiến Inoue tổn thương, khiến Nanase bị thương, nhiếc móc Akutagawa, lôi kéo cả Chia nữa, ... Và chính nhờ sự hợp sức của mọi người, những chia sẻ về ước mơ, niềm yêu thích đã giải quyết tất cả rắc rối liên quan đến MIU. Để rồi, MIU như được sinh ra lần nữa, thêm một lần biết cách yêu thương mình và người khác. Tooko là một cô gái cực kỳ kỳ lạ, ngay từ đầu tập 1 khi được nhắc đến có sở thích "ăn các tác phẩm bằng giấy" là thấy hơi bị ghê rồi. Bí mật của Tooko liệu có quá mức chịu đựng của Inoue? Cô gái này đến thế giới này vì lí do gì? Vì sao cái gì cô cũng có thể nghĩ ra và giải quyết êm đẹp? Vì là Cô gái văn chương? 3 tập sau là một gay cấn còn hơn 5 tập đầu! P/s: Điều mình thích nhất