Chuyển đến nội dung chính

Cảm nhận tác phẩm "Đức Phật và Nàng" - Chương Xuân Di

Cuốn tiểu thuyết với 100 chương chẵn đã tạo ra một dòng suy nghĩ mới trong nhận thức của tôi. Sự giới hạn về một tình yêu diệu kỳ nào đó đã bước sang một cấp độ mới. Như là về tình yêu của một tu sĩ và một người trần. Có chăng thế giới thiên biến vạn hóa này cho ta một lời giải thích? Bởi vì có quá nhiều sự ly kỳ, bí ẩn cứ mãi không thôi dừng. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ hóa ra tình yêu không giới hạn vượt xa những định kiến, suy nghĩ tầm thường. Có thể chấp nhận một mối tình cách nhiều tuổi? Được chứ! Miễn là yêu nhau. Có thể chấp nhận một mối tình thứ bậc, sư đồ? Được! Sao lại không? Vậy có thể chấp nhận một mối tình không máu mủ nhưng lại như người thân? Sao không? Họ có phải ruột thịt! Còn tình yêu đồng giới? Tôi không phản đối, vẫn có quốc gia chấp nhận mà. Ấy chứ mà thật khó để chấp nhận một chuyện tình giữa người tu sĩ và người thường. Vì sao? Vì một người đã tu hành, không chăm lo phận sự của người tu mà còn dính bụi trần. Nếu có, người ấy có thể hoàn tục mà, sao lại không? Cái chính tôi muốn đề cập là đây. Nếu vẫn tính Phật và theo đuổi tình yêu thì sao? Đó mới chính là vấn đề! Trong Đức Phật và Nàng, chúng ta sẽ được thấy loại tình yêu lạ này. Chàng trai Kumarajiva, pháp sư nổi tiếng tuổi trẻ tài cao, IQ 200, gia nhập giới tu sĩ từ 7 tuổi, chỉ vì một lí do duy nhất, được ở cạnh mẹ của mình vì bà đã xuất gia. Cậu nhóc còn quá bé để hiểu thế sự hồng tục là gì. Vậy nên, khi gặp Ngải Tình, mọi thứ của hồng trần như vừa bắt đầu bủa đến. Tình yêu của họ thật quá bi thương! Cái gọi là quy tắc, lễ nghĩa, đều đã bó hẹp cuộc tình này. Chàng muốn hoàn tục nhưng nàng không chịu, vì số phận của chàng là dịch thuật kinh văn cho người dân, sứ mệnh cao cả ấy phải được thực hiện bất chấp tất cả những khó khăn, gian khổ. Và vì là một cô gái đến từ thế kỷ 21, ngược dòng thời gian 1650 năm chỉ để kiểm chứng lịch sử, lấy tư cách gì mà muốn chàng chối bỏ sứ mệnh của mình? Ngải Tình nào dám. Nàng thà chịu thiệt chứ không để chàng đau lòng, bởi trong chàng giữa yêu nàng và tín Phật, dùng tài năng của mình giúp đỡ, cứu khổ cho dân chúng là quan trọng như nhau. Đừng bao giờ bắt người mình yêu thương phải lựa chọn tàn nhẫn như vậy, giồng kiểu câu "giữa gia đình anh và em, anh chọn ai?". Đó là câu hỏi ấu trĩ nhất quả đất! Chọn, chọn, chọn! Nếu cho mình chọn, liệu bạn chọn ai? Tại sao lại phải chọn? Mình còn làm không nổi, lại đùn đẩy câu hỏi hóc búa cho người mình yêu, cốt chăng là để ngược nhau mãi? Trên đây cũng chỉ là một phần nhỏ trong nội dung của truyện, cái tôi thích nhất chính là sự thấu hiểu của cả hai nhân vật chính. Có câu thơ của vị Đạt Ma Lạt sư: "Đời này thật khó vẹn cả hai - Không phụ Như Lai, không phụ nàng.". Phải, khó nhất chính là vẹn đôi đường. Nói dễ làm khó. Cả dặm trường trắc trở, biết mùa nào về với nhau? Nếu đọc thì sẽ nhận thấy rõ nhất tình cảm sâu đậm, sự hi sinh của họ dành cho nhau. Thêm nữa, tác giả đem những kiến thức uyên thâm về lịch sử lồng ghép vào mối lương duyên định mệnh làm cho tôi thấy câu chuyện càng trở nên chân thực hơn, sinh động hơn và tinh tế hơn. Hi vọng những chia sẻ nhỏ này giúp ích các bạn.


~~ Mình là Diệp Ngân Lạc ~~

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review "Ai cũng biết rằng em yêu anh" của Nguyệt Hạ Tiêu Thanh

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Mình đọc truyện này khá lâu rồi mà không nhớ để review, cũng may bây giờ đang chiếu phim chuyển thể thì tiện đây review luôn nè. Câu chuyện yêu thầm tám năm của nữ chính Hà Tiếu Nhiên đối với nam chính Tiêu Thượng Kỳ. Anh là thanh xuân, là ký ức đẹp đẽ trong quãng thời gian học tập của cô. Hà Tiếu Nhiên thích anh từ hồi học cấp 3, khi hai người bắt đầu thành bạn bè, còn anh thì thích Trần Phi Nhi. Sự yêu thích của anh dành cho Phi Nhi thì ai cũng biết, khá rõ ràng nhưng Phi Nhi thì lại trở thành bạn gái của Triệu Minh Hiên. Còn tình yêu của Hà Tiếu Nhiên đối với anh là tình yêu thầm kín, chỉ mình cô biết, cho đến vài năm sau thì mọi người có vẻ nhận ra sự ưu tiên mà Hà Tiếu Nhiên dành cho Tiêu Thượng Kỳ nên cũng lờ mờ đoán ra, trong khi anh lại không hề nhận ra điều đó, vẫn coi là bạn bè, là tri kỷ bầu bạn, là anh em hoạn nạn có nhau. Trong một lần Tiêu Thượng Kỳ khá buồn và uống chút rượu, lý do đơn giản lại là Phi Nhi, thấy người con gái mình y

Review “Đừng nói với anh ấy là tôi vẫn còn nhớ” của Lục Xu

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Hôm nay là 14/02/2021, Valentine cũng như mùng 3 Tết Âm lịch cổ truyền của một số nước châu Á, trong đó có Việt Nam. Vậy thì mình review một cuốn sách (xuất bản cũng một thời gian rồi nhưng giờ mới đọc xong) của Lục Xu, trong hệ liệt “Đừng nói ...”. Trước hết, câu chuyện này có kết HE nha mọi người, ngược không nhiều nhưng văn phong của tác giả thì khỏi phải bàn, hay không dứt ra được ấy. Cụ thể là cô nàng nữ chính Mạnh Y Nhiên, vừa mập vừa học kém đã để ý đến soái ca học bá Mộ Vân Xuyên. Cô nàng này khiến mình nhớ đến cô béo Trần Khinh trong cuốn “Anh có thiếu người yêu không?” của Ngô Đồng Tư Ngữ, một cô nàng rất mờ nhạt trong trường, đến nỗi chả ai thèm bắt nạt ấy chứ. Vì một lần giúp đỡ cô nàng, sự tử tế chạm đến sự rung động con tim, và còn nhờ cả sự thông minh, bá đạo và đẹp trai của nam chính khiến cô nàng lấy quyết tâm “giảm béo thành công, yêu được học bá”. Mô típ thì không phải mới mẻ nhất, quan trọng là quá trình cơ nên đọc tiếp review

Review "Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời" của Lạc Vi Gian Mỗ Mỗ

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Lâu rồi mới đọc xong để đăng review cho mọi người đây. Bộ truyện này gồm 2 cuốn như hình nhé, điểm cộng về ngoại quan thì: + bìa đẹp lung linh đó các bác ạ. Màu hồng tím pastel (chắc vậy á :v) cộng thêm hoa lavender là cưng rồi. So với cuốn "Xin lỗi, anh nhận nhầm người" thì cuốn này mình ưng bìa thứ nhì nhé. Mình có khoe với vài người mà họ cũng bảo màu bìa đẹp, hợp với gu "ngôn tình lỡn mợn". + postcard ấy, 6 cái đẹp lung linh luôn. Mình thấy tiki ghi 6 postcard + 1 bookmark, nhưng thần linh ơi, mình được 2 cái bookmark hình con cún Khôi Nhĩ (trong truyện). Ngon lành cành đào! + điểm cộng thứ 3: trong mỗi cuốn sẽ có tầm 6-7 tranh in màu, cuốn số 1 thì thấy là phong cảnh chủ yếu (nên nghĩ chắc ý chỉ Yan hay chụp cảnh), sang cuốn 2 thì hình chú chó Khôi Nhĩ, tiểu Chi nè, mấy món ăn nhìn ngon ngon nữa. Mình rất ưng với bộ này luôn ấy. Oki, tới nội dung truyện nhé: Cố Sương Chi, một cô nàng có cá tính, xinh xắn nhưng không may t