Chuyển đến nội dung chính

Review "Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời" của Lạc Vi Gian Mỗ Mỗ

 Chào mọi người,

Mình là Diệp Ngân Lạc.

Lâu rồi mới đọc xong để đăng review cho mọi người đây. Bộ truyện này gồm 2 cuốn như hình nhé, điểm cộng về ngoại quan thì:

+ bìa đẹp lung linh đó các bác ạ. Màu hồng tím pastel (chắc vậy á :v) cộng thêm hoa lavender là cưng rồi. So với cuốn "Xin lỗi, anh nhận nhầm người" thì cuốn này mình ưng bìa thứ nhì nhé. Mình có khoe với vài người mà họ cũng bảo màu bìa đẹp, hợp với gu "ngôn tình lỡn mợn".

+ postcard ấy, 6 cái đẹp lung linh luôn. Mình thấy tiki ghi 6 postcard + 1 bookmark, nhưng thần linh ơi, mình được 2 cái bookmark hình con cún Khôi Nhĩ (trong truyện). Ngon lành cành đào!

+ điểm cộng thứ 3: trong mỗi cuốn sẽ có tầm 6-7 tranh in màu, cuốn số 1 thì thấy là phong cảnh chủ yếu (nên nghĩ chắc ý chỉ Yan hay chụp cảnh), sang cuốn 2 thì hình chú chó Khôi Nhĩ, tiểu Chi nè, mấy món ăn nhìn ngon ngon nữa. Mình rất ưng với bộ này luôn ấy.

Oki, tới nội dung truyện nhé:

Cố Sương Chi, một cô nàng có cá tính, xinh xắn nhưng không may trong một tai nạn khiến mất đi thị giác. Và kể từ đó, cô từ một người phong ba bão táp không sợ, trở nên trầm tính, ngại yêu và được yêu, bỏ ngoài tai bao nhiêu thế gian sự đời. Chính vì sự xa cách mà cô tạo ra, khiến cho anh chàng Nguyễn Thanh Ngôn bị ngó lơ, rơi vào cảnh "tự mình đa tình". Họ gặp nhau lần đầu khi anh chàng đang chụp cảnh xung quanh ngôi trường, bị hấp dẫn bởi thần thái và ánh mắt mơ mơ ảo ảo của cô, anh chàng không tự chủ mà chụp ảnh. Sau đó, chạy đến xin lỗi cô nàng thì cô chẳng thèm nhìn lấy một lần, là còn lơ ngơ chẳng quan tâm khiến cho anh chàng nghĩ rằng cô nàng "chảnh". Tuy nhiên, sự tình cờ vài lần sau đó khiến anh hiểu được nguyên nhân từ đôi mắt của cô, càng làm cho anh chú ý và thấy cô nàng thú vị.

Nguyễn Thanh Ngôn, kể ra là một chàng trai phóng khoáng, tự do tự tại, muốn thì sẽ quyết tâm theo đuổi đến cùng, cả sự nghiệp lẫn cô gái anh thích. Anh nhìn nhận khiếm khuyết của cô như một lẽ chấp nhận, sẵn sàng cùng cô vượt qua những năm tháng sau này, đã chuẩn bị cả tâm lý nếu sau này cô không thể lấy lại được ánh sáng. Kể ra thì gặp được tiểu Chi, anh cũng tốn khá nhiều may mắn thế nên nhiều chuyện linh tinh, phiền não, "dở khóc dở cười" đều lần lượt ghé thăm. Hóa ra, cuộc sống cũng có nhiều màu sắc và đôi lúc, khó chịu cũng khó và dễ chịu cũng không được.

Tình cảm của hai người, không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi người ngoài, vì vấn đề lấn cấn chính là ở bản thân họ. Do đó, bạn nào muốn câu chuyện theo chiều hướng hơi "cẩu huyết" hay "cung đấu" thì không phù hợp ghé thăm hai bạn trẻ này.

Tinh thần và nội dung truyện khá nhẹ nhàng (nếu so sánh với các truyện của má Phỉ, chị Cửu, chị Thất). Nó là cuộc sống đời thường của bất kỳ ai, bất kỳ đâu, với người bình thường hay bị khiếm khuyết, chúng ta đọc để hiểu thêm họ có thể có cảm giác gì, nghĩ như thế nào. Mọi người đừng lo, truyện không hề tẻ nhạt đâu, tiểu Chi với Thanh Ngôn có những màn đối đáp "đi vào lòng đất" hoặc "cười đau bụng", cộng thêm chú chó Khôi Nhĩ lúc nào cũng bị chủ của nó đùa bỡn vui cực. Văn phong của tác giả khá cuốn hút nà, đọc thích nà.

Hi vọng những thông tin spoil trên đã phần nào giới thiệu cho mọi người biết để tìm đọc.

Vậy nha, hẹn gặp lại.

Nguồn ảnh: dinhtibooks
#uongnhammotanhmatconsaytheonuadoi
#lacvigianmomo
#ngontinh


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review "Ai cũng biết rằng em yêu anh" của Nguyệt Hạ Tiêu Thanh

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Mình đọc truyện này khá lâu rồi mà không nhớ để review, cũng may bây giờ đang chiếu phim chuyển thể thì tiện đây review luôn nè. Câu chuyện yêu thầm tám năm của nữ chính Hà Tiếu Nhiên đối với nam chính Tiêu Thượng Kỳ. Anh là thanh xuân, là ký ức đẹp đẽ trong quãng thời gian học tập của cô. Hà Tiếu Nhiên thích anh từ hồi học cấp 3, khi hai người bắt đầu thành bạn bè, còn anh thì thích Trần Phi Nhi. Sự yêu thích của anh dành cho Phi Nhi thì ai cũng biết, khá rõ ràng nhưng Phi Nhi thì lại trở thành bạn gái của Triệu Minh Hiên. Còn tình yêu của Hà Tiếu Nhiên đối với anh là tình yêu thầm kín, chỉ mình cô biết, cho đến vài năm sau thì mọi người có vẻ nhận ra sự ưu tiên mà Hà Tiếu Nhiên dành cho Tiêu Thượng Kỳ nên cũng lờ mờ đoán ra, trong khi anh lại không hề nhận ra điều đó, vẫn coi là bạn bè, là tri kỷ bầu bạn, là anh em hoạn nạn có nhau. Trong một lần Tiêu Thượng Kỳ khá buồn và uống chút rượu, lý do đơn giản lại là Phi Nhi, thấy người con gái mình y

Review “Đừng nói với anh ấy là tôi vẫn còn nhớ” của Lục Xu

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Hôm nay là 14/02/2021, Valentine cũng như mùng 3 Tết Âm lịch cổ truyền của một số nước châu Á, trong đó có Việt Nam. Vậy thì mình review một cuốn sách (xuất bản cũng một thời gian rồi nhưng giờ mới đọc xong) của Lục Xu, trong hệ liệt “Đừng nói ...”. Trước hết, câu chuyện này có kết HE nha mọi người, ngược không nhiều nhưng văn phong của tác giả thì khỏi phải bàn, hay không dứt ra được ấy. Cụ thể là cô nàng nữ chính Mạnh Y Nhiên, vừa mập vừa học kém đã để ý đến soái ca học bá Mộ Vân Xuyên. Cô nàng này khiến mình nhớ đến cô béo Trần Khinh trong cuốn “Anh có thiếu người yêu không?” của Ngô Đồng Tư Ngữ, một cô nàng rất mờ nhạt trong trường, đến nỗi chả ai thèm bắt nạt ấy chứ. Vì một lần giúp đỡ cô nàng, sự tử tế chạm đến sự rung động con tim, và còn nhờ cả sự thông minh, bá đạo và đẹp trai của nam chính khiến cô nàng lấy quyết tâm “giảm béo thành công, yêu được học bá”. Mô típ thì không phải mới mẻ nhất, quan trọng là quá trình cơ nên đọc tiếp review