Chuyển đến nội dung chính

Review "MM Chuyện về cô gái ấy" của Ichikawa Takuji

Chào mọi người,

Mình là Diệp Ngân Lạc.

Năm Covid thứ 2, mình lại có thêm thời gian đọc nốt cuốn này. Với 312 trang cũng mất kha khá thời gian nè.

Đặc điểm mới của cuốn này chính là màu sắc tươi mới về cốt truyện của ông. Trước đây, gam màu trong các cuốn như "Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi", "Nơi em quay về có tôi đứng đợi", "Em sẽ đến cùng cơn mưa" và "Tấm ảnh tình yêu và một câu chuyện khác" đa phần đều man mác buồn, khiến người đọc cảm giác mất mát luôn chờ chực. Nghĩa là kết thúc luôn luôn là sự xa cách, hoặc kết thúc mở - với sự xa cách rõ ràng và chờ đợi (có thể) gặp lại. Còn trong cuốn "MM Chuyện về cô gái ấy" lại khác hoàn toàn. Các nhân vật cũng ở lứa tuổi trẻ hơn một chút, họ gặp được nhau và cùng nhau hành động.

Nói rõ hơn, MM mang lại cho mình cảm giác thanh xuân, là khát khao được thể hiện quyền tự do, quyền được yêu thương và đấu tranh cho lẽ phải. Sự khí thế và quyết tâm được thực hiện ở lứa tuổi thiếu niên - vừa nhỏ bé vừa không được coi trọng, bị dồn vào thế ép buộc nên sinh ra những con người can đảm, xả nghĩa quên mình.


MM chính là Momo, nữ chính đầy kiêu sa và xinh đẹp, với sự cương trực được giấu diếm sau lớp ngụy trang "thảo mai" cuối cùng cũng phải bộc lộ vì bản chất chính trực, hướng về lẽ phải. Đồng hành cùng cô nàng chính là anh chàng viết cuốn "hồi ký" này cho cô, Sasa Tokio, anh chàng giỏi văn nhưng luôn giấu mình trước mọi người. Cậu chàng như thể muốn biến thành tấm kính trong suốt và sống yên bình qua các năm học, tốt nhất là cứ mờ nhạt, đừng ai chú ý là được. Ẩn dưới tấm pha lê ấy là một anh chàng hay chú ý, quan sát, có chính kiến, hiểu lẽ phải và tấm lòng nhân ái. Dù cho đấu tranh nội tâm với mỗi lần thấy điều bất bình nhưng cuối cùng vẫn luôn là bảo vệ người yếu, đứng về lẽ phải. Hai cô cậu qua một vài chuyện và nhờ cuốn hồi ký này đưa đường dẫn lối để biết được bản thân mình có tình cảm với người kia.

Đi cùng hai người là các tuyến nhân vật phụ và phản diện. Đa phần bạn bè chính của họ đều là những người yếu thế, sợ sệt nhưng vì được họ tiên phong, được bảo vệ, nên họ trở nên mạnh mẽ hơn, cùng sát cánh với nhau ở kế hoạch "nguy hiểm".

Mình đã quen với lối kể chuyện "hàng ngày" của bác Ichikawa nên nửa đầu cũng hơi chán, nhưng cũng càng về sau càng thấy hấp dẫn hơn. Điều làm mình cảm thấy thích thú chính là thể loại truyện của bác có bước chuyển mình, mang cảm giác "rất thanh xuân". Mình nhớ tới bộ phim "Sống không dũng cảm, uổng phí thanh xuân", đây cũng chính là câu mình muốn đặt tiêu đề nếu được hỏi "dùng một câu để khái quát cuốn truyện này".

Cảm ơn mọi người.

Mình là Diệp Ngân Lạc.

P/s: tác phẩm đang đọc kế tiếp chính là "Yêu thầm 10 năm, chưa dám nói" của Minh Khai Dạ Hợp. Hóng review không nào? ^^

#IchikawaTakuji

#MMchuyenvecogaiay

#DiepNganLac

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review "Ai cũng biết rằng em yêu anh" của Nguyệt Hạ Tiêu Thanh

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Mình đọc truyện này khá lâu rồi mà không nhớ để review, cũng may bây giờ đang chiếu phim chuyển thể thì tiện đây review luôn nè. Câu chuyện yêu thầm tám năm của nữ chính Hà Tiếu Nhiên đối với nam chính Tiêu Thượng Kỳ. Anh là thanh xuân, là ký ức đẹp đẽ trong quãng thời gian học tập của cô. Hà Tiếu Nhiên thích anh từ hồi học cấp 3, khi hai người bắt đầu thành bạn bè, còn anh thì thích Trần Phi Nhi. Sự yêu thích của anh dành cho Phi Nhi thì ai cũng biết, khá rõ ràng nhưng Phi Nhi thì lại trở thành bạn gái của Triệu Minh Hiên. Còn tình yêu của Hà Tiếu Nhiên đối với anh là tình yêu thầm kín, chỉ mình cô biết, cho đến vài năm sau thì mọi người có vẻ nhận ra sự ưu tiên mà Hà Tiếu Nhiên dành cho Tiêu Thượng Kỳ nên cũng lờ mờ đoán ra, trong khi anh lại không hề nhận ra điều đó, vẫn coi là bạn bè, là tri kỷ bầu bạn, là anh em hoạn nạn có nhau. Trong một lần Tiêu Thượng Kỳ khá buồn và uống chút rượu, lý do đơn giản lại là Phi Nhi, thấy người con gái mình y

Review “Đừng nói với anh ấy là tôi vẫn còn nhớ” của Lục Xu

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Hôm nay là 14/02/2021, Valentine cũng như mùng 3 Tết Âm lịch cổ truyền của một số nước châu Á, trong đó có Việt Nam. Vậy thì mình review một cuốn sách (xuất bản cũng một thời gian rồi nhưng giờ mới đọc xong) của Lục Xu, trong hệ liệt “Đừng nói ...”. Trước hết, câu chuyện này có kết HE nha mọi người, ngược không nhiều nhưng văn phong của tác giả thì khỏi phải bàn, hay không dứt ra được ấy. Cụ thể là cô nàng nữ chính Mạnh Y Nhiên, vừa mập vừa học kém đã để ý đến soái ca học bá Mộ Vân Xuyên. Cô nàng này khiến mình nhớ đến cô béo Trần Khinh trong cuốn “Anh có thiếu người yêu không?” của Ngô Đồng Tư Ngữ, một cô nàng rất mờ nhạt trong trường, đến nỗi chả ai thèm bắt nạt ấy chứ. Vì một lần giúp đỡ cô nàng, sự tử tế chạm đến sự rung động con tim, và còn nhờ cả sự thông minh, bá đạo và đẹp trai của nam chính khiến cô nàng lấy quyết tâm “giảm béo thành công, yêu được học bá”. Mô típ thì không phải mới mẻ nhất, quan trọng là quá trình cơ nên đọc tiếp review

Review "Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời" của Lạc Vi Gian Mỗ Mỗ

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Lâu rồi mới đọc xong để đăng review cho mọi người đây. Bộ truyện này gồm 2 cuốn như hình nhé, điểm cộng về ngoại quan thì: + bìa đẹp lung linh đó các bác ạ. Màu hồng tím pastel (chắc vậy á :v) cộng thêm hoa lavender là cưng rồi. So với cuốn "Xin lỗi, anh nhận nhầm người" thì cuốn này mình ưng bìa thứ nhì nhé. Mình có khoe với vài người mà họ cũng bảo màu bìa đẹp, hợp với gu "ngôn tình lỡn mợn". + postcard ấy, 6 cái đẹp lung linh luôn. Mình thấy tiki ghi 6 postcard + 1 bookmark, nhưng thần linh ơi, mình được 2 cái bookmark hình con cún Khôi Nhĩ (trong truyện). Ngon lành cành đào! + điểm cộng thứ 3: trong mỗi cuốn sẽ có tầm 6-7 tranh in màu, cuốn số 1 thì thấy là phong cảnh chủ yếu (nên nghĩ chắc ý chỉ Yan hay chụp cảnh), sang cuốn 2 thì hình chú chó Khôi Nhĩ, tiểu Chi nè, mấy món ăn nhìn ngon ngon nữa. Mình rất ưng với bộ này luôn ấy. Oki, tới nội dung truyện nhé: Cố Sương Chi, một cô nàng có cá tính, xinh xắn nhưng không may t