Chuyển đến nội dung chính

Review "Cơ trưởng thực tập" của tác giả Cá thích leo cây

 Chào mọi người,

Mình là Diệp Ngân Lạc.

Tối nay, mình review câu chuyện về chàng "phi công" tập sự lên chức "Cơ trưởng" nhé.

Nữ chính là một người đầy nghị lực - Hách Manh, có một tình yêu thương không lý do dành cho cậu em trai hàng xóm cơ nhỡ. Manh Manh thực sự giống với các cô gái bình thường ngoài đời thực, có yêu ghét thương cảm, kể cả nghi ngờ, ghen tuông lẫn khó chịu. Chúng ta khi đọc rất dễ hình dung ra một Hách Manh dù bản lĩnh kiên cường thì cũng dễ dàng mềm lòng với những người (tỏ ra) yếu đuối hơn mình.

Ở cô nàng này có sự bao dung bao nhiêu thì cũng có sự dứt khoát bấy nhiêu. Vì dù gì chính cô mới là người lớn hơn cậu chàng kia, hơn nữa còn lớn hơn tận 7 tuổi. Thật khó nếu không cư xử đàng hoàng, trưởng thành thì mọi ánh nhìn, trách móc, đổ lỗi đều trút lên người cô.

Mình sẽ kể chi tiết về các chàng trai ngang qua thời thanh xuân của Manh Manh nhé:

1. Tất nhiên là Nhậm Tây Cố ("Tây Cố" trong câu "Quỳnh quỳnh bạch thố, đông tẩu tây cố"

Cậu gặp cô năm 11 tuổi. Bản thân Tây Cố là một đứa trẻ hiểu chuyện từ sớm. Bố mẹ cậu vào năm 11 tuổi này, liên tục cãi nhau và quyết định ly hôn. Mẹ cậu cho rằng ngày nhất quyết lấy bố cậu đã từ mặt gia đình nhưng đến cuối cùng vẫn là sự chia ly nên chỉ cần nhìn thấy cậu sẽ cảm thấy ông ta hủy hoại cuộc đời của chính mình. Tây Cố dù có hiểu chuyện cỡ mấy nhưng bị sự ghẻ lạnh của mẹ, thà đi chơi mạt chược đến khuya cũng không muốn nhìn thấy cậu, dù có làm mọi cách để mẹ chú ý và yêu thương nhưng đành bất lực, khiến cho cậu trở nên chán nản, hằn học với mọi người. Còn người cha thì bỏ xứ lên phía bắc làm ăn sinh sống, cũng chỉ gửi tiền nuôi cậu chứ không quan tâm.

Cuộc sống của Tây Cố dường như trở nên xám xịt hơn, u buồn hơn thì có chút hơi ấm nhẹ nhàng từ từ len lỏi dần. Sự quan tâm, ấm áp của Hách Manh không vồn vã nhưng mạnh mẽ, đã xuyên qua lớp vỏ bọc xù xì mà Tây Cố phủ kín người. Hách Manh nhường nhịn, chấp nhận sự cáu gắt bất chấp của cậu khiến cậu tuy bỡ ngỡ nhưng không chống cự nữa. Tình cảm đơn thuần là sự nương tựa vào một người cho mình cảm giác muốn sống đàng hoàng.

2. Ngô Việt

Bạn học cấp 3 của Manh Manh, được mang danh "mối tình đầu của thiếu nữ Hách Manh". Đáng lẽ ra hai người có thể hẹn hò với nhau nhưng vì một lần vô tình thấy tấm hình cậu để trong ví, là hình một cô gái. Thế là "thỏ nhỏ" Manh Manh rụt rè bỏ chạy, lang thang gặp Tây Cố và cùng đi xem phim hài. Chuyện tình đơn phương chóng vánh đến mức chưa bắt đầu bao lâu mà đã phải bỏ dở. Ấy vậy mà cuộc đời công nhận không bao giờ lường trước được, Manh Manh xin việc cùng công ty của Ngô Việt. Thế là anh chàng và nàng lại có dịp tái ngộ. Rất nhiều lần, Chung Ý - chàng trai số 3 - nói bóng gió trước mặt cả hai thì cả hai vẫn đều vờ như không hiểu. Dù cho Hách Manh có giữ tình cảm trong lòng bao lâu thì vẫn không nỡ phá hoại tình cảm của người mình thích cũng như đặt bản thân vào thế bị động - có thể bị từ chối.

Nhưng trước mấy ngày Ngô Việt kết hôn, anh chạy tới tìm Manh Manh, lấy hết dũng khí nói tất cả tình cảm của những ngày xưa cũ, rằng anh thích cô, từ rất lâu rồi. Nhưng thời đại học lại không còn gặp cô, mà người vợ sắp cưới hiện tại đã theo anh mấy năm, rất tốt với anh và anh không nỡ làm tổn thương người ta, anh chỉ muốn nói ra để tạm biệt quá khứ, để không còn cảm giác nuối tiếc và để hướng đến hạnh phúc tương lai.

Ngô Việt trả lại cho Hách Manh câu trả lời muộn màng, nhưng muộn còn hơn không bao giờ biết. Tấm hình năm xưa là em gái, chính Manh Manh hiểu nhầm và tự cho rằng mình đơn phương. Chúng ta ai cũng có lẽ đã từng có những hiểu nhầm và khiến mọi thứ trở nên lệch quỹ đạo phải không? Đối với Ngô Việt, là sự chia tay với tình cảm thời niên thiếu, chia tay với cơn "say nắng" khi gặp lại Manh Manh. Còn cô, là sự thật được trả về nguyên vẹn, nhưng cũng là câu trả lời chính thức cho đoạn tình cảm day dứt trong lòng.

3. Chung Ý

Chàng trai bên cạnh Manh Manh gần 10 năm. Chung Ý có nhiều thứ của một người bạn trai trong mong ước của kha khá cô gái, đẹp trai, giỏi kiếm tiền, lãng mạn nhưng nhược điểm duy nhất của anh, chính là quá đào hoa. Bên cạnh anh chàng này, yến yến oanh oanh quanh quẩn không rời.

Điểm tốt của anh chàng này chính là (có lẽ) rất thích Manh Manh. Nhưng điểm không tốt chính là không biết cách lấy được tình cảm của Manh Manh. Khác với Tây Cố, cậu luôn biết cách dùng sự ủy khuất hoặc làm nũng hay làm khiến Manh Manh không an tâm được nên lúc nào cũng quan tâm chú ý đến cậu, làm mọi cách níu lấy sự chú ý của cô. Còn Chung Ý, anh có nói bao nhiêu lời yêu, giúp đỡ hay đợi cô thì cảm giác an toàn và ổn định là thứ mà Manh Manh không bao giờ tưởng tượng được sẽ tìm thấy ở Chung Ý.

Lần gặp đầu tiên của Chung Ý và Tây Cố, "cái mùi tình địch" mạnh mẽ tỏa ra từ Tây Cố khiến Chung Ý để ý và nói thẳng với Manh Manh rằng đừng hủy hoại chính mình, đừng quá hi vọng vào những người chưa trưởng thành. Bản chất của việc anh nhắc nhở cô là không đúng, Manh Manh cũng biết rõ rất khó để có thể yêu đương với người kém tuổi hơn mình rất nhiều, mà nó lại còn chưa đủ vị thành niên, mình không cẩn thận là lúc nào cũng trong trạng thái nguy hiểm vì bị kiện.

Chung Ý giúp đỡ tìm việc cho Manh Manh sau ra trường, lúc nào cũng có thể xuất hiện trước mặt khi Manh Manh cần, còn những lúc khác anh ta lại trêu hoa ghẹo nguyệt. Riêng bản thân mình cũng không lý giải được Chung Ý có thật tâm nghiêm túc yêu Manh Manh hay không?! Nhưng không phủ nhận, nếu không tính đến chuyện sau khi bắt đầu yêu nhau, thì lúc nào anh ta cũng rất tốt với cô, ngay cả khi cô thích Ngô Việt, dùng dằng với Tây Cố đến mức phải bỏ xứ mà đi, yêu đương xem mắt tận hai lần dù có thất bại, ngay cả khi cô chưa bao giờ cho anh ta một hi vọng ảo tưởng. Có lẽ, Chung Ý thích hợp làm bạn, làm người yêu đơn thuần không tính chuyện lâu dài sẽ hợp.

4. Lại là Nhậm Tây Cố

Năm 17 tuổi, vì sự theo đuổi và ngoan cố của chính mình, Tây Cố khiến Manh Manh lựa chọn bỏ lại cậu và đến Thượng Hải phồn hoa nhưng cô độc. Manh Manh sợ, rất sợ tình cảm của Tây Cố. Những tình cảm, tâm tư trải lòng của Manh Manh khiến cho mình hiểu được cô ấy rất khó xử, Tây Cố ban đầu được coi như cậu em trai nhỏ hàng xóm, tính khí ngỗ ngược, bất cần đời nhưng lại chịu nói chuyện với cô, tình cảm chăm sóc nó như "bà mẹ trẻ" luôn chịu đựng, nhẫn nại dỗ dành, lại bỗng chốc chuyển sang tình cảm yêu đương đôi lứa, lại còn "phi công" lái máy bay. Vào thời điểm đẹp nhất của cô, cô lại dần thích Tây Cố, nhưng chính là thời điểm không phù hợp nhất của cậu. Ba mẹ Manh Manh phản đối kịch liệt khi thấy hai chị em có vẻ không còn đơn thuần như trước, nên yêu cầu Manh Manh phải đến Thượng Hải, rời xa nhà, xa Tây Cố, để không bị  làng xóm láng giềng dị nghị, chửi bới, và quan trọng hơn là họ không tin mối tình này có kết quả tốt đẹp.

Ai cũng không tin tình cảm cách biệt tuổi tác là tốt, càng không tin một người con trai khi đủ lông đủ cánh, trưởng thành và thành đạt nhất trong trạng thái tốt nhất lại vẫn còn yêu thích người phụ nữ đã qua tuổi thanh xuân. Người khổ lúc nào cũng là phụ nữ. Quan điểm này, có lẽ nhiều người thời nay cũng cho rằng lạc hậu, nhưng cũng không thể phủ nhận là sai hoàn toàn. Những người hợp về tuổi tác còn khó bên nhau lâu dài, huống chi bên nữ lại hơn bên nam nhiều tuổi như vậy, cả tâm sinh lý lẫn tình cảm đều khó nói trước được.

Tình cảm Manh Manh dành cho Tây Cố không hề thua kém tình cảm của bất kỳ một người đang yêu nào, lại càng mạnh mẽ hơn vì tình cảm này thuộc dạng không ai ủng hộ. Nhưng biết sao khác được, tình yêu đến không cần lý do, nên dù cố bắt ép cũng khó quên được. Năm cậu 19 tuổi, cả hai chính thức quen nhau. Tình yêu nào rồi cũng gặp sóng gió. Những người đàn ông và phụ nữ quẩn quanh cuộc sống của họ chưa bao giờ là nguyên nhân chính khiến đôi trẻ bớt yêu nhau, mà chính là cách yêu sai của hai con người này. Khi xác định là mối quan hệ yêu đương, giữa hai bên cần là sự bình đẳng. Manh Manh vẫn yêu Tây Cố theo cách chăm sóc của "bà mẹ trẻ", mọi thứ gồng gánh trên vai, lo cho tương lai hai người, lại không muốn nói gì cho cậu biết, âm thầm hi sinh lặng lẽ. Ngược lại, Tây Cố chưa từng biết cách chăm sóc quan tâm, chưa hiểu được cách yêu là phải chú ý, để ý tâm tư nguyện vọng của người mình yêu, ... thành ra hai người yêu nhau một năm, rồi lại chia tay, để lại trong lòng là vết thương lớn. Vết thương này khiến cho Manh Manh sau gần 3 năm cũng không thể yêu ai nhiệt tình, sâu đậm như Tây Cố, không còn cảm giác muốn kiếm tình yêu nữa, xem mắt chỉ để lấy chồng, lập gia đình.

May mắn thay, Tây Cố cũng là kiểu người chung tình, và thật lòng yêu thương Manh Manh. Nên từ một chàng trai ngỗ ngược, không để ai vào mắt, tính khí nóng nảy đã có sự chuyển mình rõ rệt. Sau 3 năm, Tây Cố trưởng thành hơn, kể cả về ngoại hình lẫn tính cách, trầm ổn mà yên tĩnh. Cậu cũng học cách quan tâm, tìm hiểu thêm vì người con gái quan trọng trong đời, cố gắng phấn đấu trở nên mạnh mẽ hơn, đi làm siêng năng hơn, mong muốn mau chóng trở thành chỗ dựa cho Hách Manh.

Đến năm gần 30 tuổi, Manh Manh xứng đáng nhận được tình yêu trọn vẹn từ người cô yêu. Một cái kết thật sự rất vừa lòng cho người đọc đã theo đôi trẻ tới giờ.

Mình thay cho kết bài bằng dòng cảm xúc của Manh Manh nhé:

"Em từng nghĩ đến buông tay, cũng đã thật sự buông tay. Nhưng tất cả phòng tuyến em dựng lên đều đã hoàn toàn sụp đổ chỉ bằng ánh mắt của anh. Có người từng hỏi em, tình yêu khó quên nhất của em là gì. Em nói, đó là một tình yêu bị tất cả mọi người phản đối. Nếu bây giờ có ai đó hỏi em, quyết định dũng cảm nhất trong đời mình là gì, thì đó là đón nhận một tình yêu bị tất cả mọi người phản đối."

Cảm ơn mọi người đã đọc, hẹn gặp lại.

Mình là Diệp Ngân Lạc.


#cotruongthuctap
#ngontinhhiendai


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review "Ai cũng biết rằng em yêu anh" của Nguyệt Hạ Tiêu Thanh

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Mình đọc truyện này khá lâu rồi mà không nhớ để review, cũng may bây giờ đang chiếu phim chuyển thể thì tiện đây review luôn nè. Câu chuyện yêu thầm tám năm của nữ chính Hà Tiếu Nhiên đối với nam chính Tiêu Thượng Kỳ. Anh là thanh xuân, là ký ức đẹp đẽ trong quãng thời gian học tập của cô. Hà Tiếu Nhiên thích anh từ hồi học cấp 3, khi hai người bắt đầu thành bạn bè, còn anh thì thích Trần Phi Nhi. Sự yêu thích của anh dành cho Phi Nhi thì ai cũng biết, khá rõ ràng nhưng Phi Nhi thì lại trở thành bạn gái của Triệu Minh Hiên. Còn tình yêu của Hà Tiếu Nhiên đối với anh là tình yêu thầm kín, chỉ mình cô biết, cho đến vài năm sau thì mọi người có vẻ nhận ra sự ưu tiên mà Hà Tiếu Nhiên dành cho Tiêu Thượng Kỳ nên cũng lờ mờ đoán ra, trong khi anh lại không hề nhận ra điều đó, vẫn coi là bạn bè, là tri kỷ bầu bạn, là anh em hoạn nạn có nhau. Trong một lần Tiêu Thượng Kỳ khá buồn và uống chút rượu, lý do đơn giản lại là Phi Nhi, thấy người con gái mình y

Review “Đừng nói với anh ấy là tôi vẫn còn nhớ” của Lục Xu

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Hôm nay là 14/02/2021, Valentine cũng như mùng 3 Tết Âm lịch cổ truyền của một số nước châu Á, trong đó có Việt Nam. Vậy thì mình review một cuốn sách (xuất bản cũng một thời gian rồi nhưng giờ mới đọc xong) của Lục Xu, trong hệ liệt “Đừng nói ...”. Trước hết, câu chuyện này có kết HE nha mọi người, ngược không nhiều nhưng văn phong của tác giả thì khỏi phải bàn, hay không dứt ra được ấy. Cụ thể là cô nàng nữ chính Mạnh Y Nhiên, vừa mập vừa học kém đã để ý đến soái ca học bá Mộ Vân Xuyên. Cô nàng này khiến mình nhớ đến cô béo Trần Khinh trong cuốn “Anh có thiếu người yêu không?” của Ngô Đồng Tư Ngữ, một cô nàng rất mờ nhạt trong trường, đến nỗi chả ai thèm bắt nạt ấy chứ. Vì một lần giúp đỡ cô nàng, sự tử tế chạm đến sự rung động con tim, và còn nhờ cả sự thông minh, bá đạo và đẹp trai của nam chính khiến cô nàng lấy quyết tâm “giảm béo thành công, yêu được học bá”. Mô típ thì không phải mới mẻ nhất, quan trọng là quá trình cơ nên đọc tiếp review

Review "Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời" của Lạc Vi Gian Mỗ Mỗ

 Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Lâu rồi mới đọc xong để đăng review cho mọi người đây. Bộ truyện này gồm 2 cuốn như hình nhé, điểm cộng về ngoại quan thì: + bìa đẹp lung linh đó các bác ạ. Màu hồng tím pastel (chắc vậy á :v) cộng thêm hoa lavender là cưng rồi. So với cuốn "Xin lỗi, anh nhận nhầm người" thì cuốn này mình ưng bìa thứ nhì nhé. Mình có khoe với vài người mà họ cũng bảo màu bìa đẹp, hợp với gu "ngôn tình lỡn mợn". + postcard ấy, 6 cái đẹp lung linh luôn. Mình thấy tiki ghi 6 postcard + 1 bookmark, nhưng thần linh ơi, mình được 2 cái bookmark hình con cún Khôi Nhĩ (trong truyện). Ngon lành cành đào! + điểm cộng thứ 3: trong mỗi cuốn sẽ có tầm 6-7 tranh in màu, cuốn số 1 thì thấy là phong cảnh chủ yếu (nên nghĩ chắc ý chỉ Yan hay chụp cảnh), sang cuốn 2 thì hình chú chó Khôi Nhĩ, tiểu Chi nè, mấy món ăn nhìn ngon ngon nữa. Mình rất ưng với bộ này luôn ấy. Oki, tới nội dung truyện nhé: Cố Sương Chi, một cô nàng có cá tính, xinh xắn nhưng không may t