Tôi thở phào nhẹ nhõm khi làm xong chiếc bánh kem chocolate. Chiếc bánh này là những điều mà tôi muốn gửi đến Minh, người tôi yêu. Chiếc bánh nhìn thật lộng lẫy với phần trang phí là những bông hoa hồng, loại hoa tôi thích. Trên đường mang chiếc bánh này đến tặng anh, tôi nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ của hai chúng tôi. Tôi từng bước từng bước đi chậm rãi đến ngôi nhà anh. Từ đây đến đó mất khoảng nửa tiếng đi bộ, mặc dù thế tôi vẫn muốn đi bằng đôi chân mình. Tôi là cấp dưới của anh. Minh, hiện là giám đốc của công ty tôi, gây ấn tượng với tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Lúc đó, tôi hay vụng về nên giải quyết các công việc chậm chạp hơn người khác. Nhiều khi còn làm đồng nghiệp khó chịu vì tính thiếu cẩn thận nên thời gian đầu tôi bị áp lực rất lớn, lại không thân với ai. Anh ngày đó là trưởng phòng, vừa giỏi lại dễ gần, luôn động viên cấp dưới hoàn thành công việc. Và anh cũng dành cho tôi một sự quan tâm đặc biệt, tôi biết anh cũng thích tôi. Và rồi chúng tôi có những buổi hẹn
Trở thành cơn gió để đi khắp thế gian này.