~~ Chào mọi người, mình là Diệp Ngân Lạc ~~

167 trang, cuốn sách tạo nên niềm thương đau đáu. Khi nhắc đến Paris, chúng ta thường nghĩ ngay đến tình yêu lãng mạn, bất ngờ, ngọt ngào hay nồng nhiệt. Kiểu tình yêu nơi chân đất Pháp mới đẹp đẽ và kỳ diệu làm sao. Nghĩa là khi nhắc đến Paris, con người thường cảm giác hạnh phúc. Thế nhưng, qua 2 tác phẩm của nhà văn, tôi lại cảm thấy Paris không đơn thuần là thế, không lãng mạn là thế.
Trải dài câu chuyện luôn là cảm giác chia xa và lãng quên. Nhân vật nam chính ở cả hai tác phẩm tôi đọc đều là người bị bỏ lại, với nỗi nhớ da diết về người yêu dấu. Câu chuyện tình buồn của Patrick không thuộc dạng lâm ly bi đát, đau buồn hụt hẫng, thống khổ vì chia lìa như trong phim. Trái lại, nỗi đau của người ở lại thể hiện qua từng con phố, từng con đường và từng kỷ niệm. Nó là nỗi nhớ khắc khoải, mà bình thường ta cảm giác thông thường đến lạ kỳ, không có nhau cũng vẫn yên lặng mà sống, nhưng sẽ thi thoảng chợt nhớ đến, hoài niệm đến, giống như trái tim thiếu mất 1 mảnh ghép vì nàng đã mang đi. Mảnh ghép ấy tồn tại song song với cuộc sống, khi nắng sẽ chiếu vào chỗ trống sửa ấm, khi mưa, cơn lạnh sẽ thẩm thấu vào tim còn khắc nghiệt hơn mùa đông năm ấy.
Tác phẩm không dành cho người vội vã. Mình mất khoảng 2 tuần để đọc xong và thật ra, còn phải đọc lại nhiều lần nữa. Câu văn như thể cô đọng đến mức rất ngắn, nhưng hàm ý rất sâu. Chúng ta đọc lại lần hai, cảm giác câu văn đó có ý tứ khác, đọc thêm lần nữa, thấy đoạn văn mang màu sắc khác và thêm lần nữa, chợt nhận thấy, hoá ra chương đó hàm ý thế này.
#tuthamthamlangquen
#patrickmodiano
#nobel2014
Pic: tiki.vn
Trải dài câu chuyện luôn là cảm giác chia xa và lãng quên. Nhân vật nam chính ở cả hai tác phẩm tôi đọc đều là người bị bỏ lại, với nỗi nhớ da diết về người yêu dấu. Câu chuyện tình buồn của Patrick không thuộc dạng lâm ly bi đát, đau buồn hụt hẫng, thống khổ vì chia lìa như trong phim. Trái lại, nỗi đau của người ở lại thể hiện qua từng con phố, từng con đường và từng kỷ niệm. Nó là nỗi nhớ khắc khoải, mà bình thường ta cảm giác thông thường đến lạ kỳ, không có nhau cũng vẫn yên lặng mà sống, nhưng sẽ thi thoảng chợt nhớ đến, hoài niệm đến, giống như trái tim thiếu mất 1 mảnh ghép vì nàng đã mang đi. Mảnh ghép ấy tồn tại song song với cuộc sống, khi nắng sẽ chiếu vào chỗ trống sửa ấm, khi mưa, cơn lạnh sẽ thẩm thấu vào tim còn khắc nghiệt hơn mùa đông năm ấy.
Tác phẩm không dành cho người vội vã. Mình mất khoảng 2 tuần để đọc xong và thật ra, còn phải đọc lại nhiều lần nữa. Câu văn như thể cô đọng đến mức rất ngắn, nhưng hàm ý rất sâu. Chúng ta đọc lại lần hai, cảm giác câu văn đó có ý tứ khác, đọc thêm lần nữa, thấy đoạn văn mang màu sắc khác và thêm lần nữa, chợt nhận thấy, hoá ra chương đó hàm ý thế này.
#tuthamthamlangquen
#patrickmodiano
#nobel2014
Pic: tiki.vn

Nhận xét
Đăng nhận xét