Chào mọi người, Mình là Diệp Ngân Lạc. Cuối tuần rồi, mình đọc được tác phẩm mới của bác Ichikawa Takuji. Tên tác phẩm xuất bản tại Việt Nam có tên là "Bàn tay cho em". Mặc dù nói rõ ràng chủ thể là bàn tay cho em nhưng mình cảm thấy thật là trừu tượng. Không biết phải mang ẩn ý gì mà bàn tay dành riêng cho "em" ấy nhỉ? Trong tác phẩm này có ba câu chuyện riêng lẻ, kể về ba cuộc sống khác nhau nhưng có chung một điểm: đó là cuộc sống của những con người có trái tim mỏng manh, dễ bị tổn thương. Họ đều không dễ dàng để sống như những người bình thường, họ khép kín, ít nói, ít mong muốn, sự sống như thiên nhiên, an bình và không muốn xô bồ. Câu chuyện thứ nhất, là về đôi bạn trẻ, cùng là những người con chỉ có mẹ, thiếu vắng bóng cha vì mẹ của họ không kết hôn. Mẹ của họ hàng ngày đi làm ở công xưởng nên hai đứa trẻ nương tựa nhau qua ngày. Cô bé con khi học cấp một bắt đầu mắc chứng bệnh kỳ lạ, khó thở và hay bị ngất. Và chỉ có cậu bé luôn ở bên cạnh để xoa bả vai ch
Trở thành cơn gió để đi khắp thế gian này.