Gửi người yêu dấu em yêu, Bây giờ, em đang ngồi bên cửa sổ nghe mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ và viết thư cho anh. Chắc anh cũng không biết được rằng đây là lá thư thứ bảy nhỉ! Tất nhiên là vậy rồi vì sau mỗi lần viết cho anh, em đều không gửi đi mà chỉ giữ lại bên mình, cất nó vào một chiếc hộp gỗ để rồi chôn giấu đi tình cảm của mình. Chiều nay anh đến tìm em. Từ ngày em quyết định bước ra khỏi cuộc sống của anh, trở về với nhiệm vụ của mình thì ngày hôm nay anh mới tìm đến em. Tuy là muộn nhưng em thật sự rất vui mừng. Có lẽ do anh thấy không quen với việc thiếu một con bé hàng ngày lẽo đẽo, quấy rầy theo anh, hoặc giả có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, anh bắt đầu thích em. Nhưng anh à, có thế nào thì cũng sẽ không còn những ngày tháng bên nhau nữa rồi. Em nghĩ rằng, dù anh chưa hay bắt đầu có tình cảm với em thì xin hãy dừng lại. Lỗi của em là đã chen ngang cuộc đời anh, làm xao nhãng (có thể) cuộc đời anh và cho em xin lỗi điều này. Cuộc sống của anh quá cô độc và em cũng chỉ muốn
Trở thành cơn gió để đi khắp thế gian này.